Diễn đàn làm Đẹp Lần thứ hai chị nghĩ “chồng là người dưng” thì trong mắt đã không còn buồn bã nữa. Vẻ mặt bình thản ấy thực ra chỉ càng làm cho chị thấy mình đã mất mát quá nhiều. Đó không phải là lòng kiêu hãnh như tuổi thanh xuân mà chị có. Nó thực chất là sự bất cần, sự chai lì xúc cảm đang giết dần mòn những dịu dàng tốt đẹp nhất trong một người phụ nữ. Chị cười chua chát nghĩ là đàn bà kiểu gì cũng khổ. Tự nhiên đi lấy chồng về giữa chốn lạ xa, tưởng ngoài kia đất trời có sụp xuống thì vẫn còn một bàn tay nắm lấy tay mình.Thanh mau ma to, Có ai ngờ mình thành đơn độc giữa anh em, họ hàng nhà chồng. Đến cả người đầu ấp tay gối cũng đứng về phía đám đông ấy để đẩy chị vào ngõ cụt. Người ta bảo "khác máu tanh lòng" quả chẳng sai. Vì chưa sinh được con nên chị đành ngồi đó nhìn người ta giục nhau kiếm bồ, giục nhau lấy vợ hai. Những bữa cơm hiếm hoi anh trở về nhà chị cũng quen với cả tiếng chồng than ngắn thở dài. Trong một cơn say nào đó chồng đã bảo “thứ đàn bà mà không biết đẻ thì đẹp mấy cũng là thứ vứt đi”.