Diễn đàn làm Đẹp Em trở thành con mẹ khó tính ngày càng già nua, cộc cằn và suốt ngày nhăn nhó, quát tháo con cái đến khàn giọng và viêm họng. Em căng thẳng ức chế, stress chuyện ở công ty, rồi về nhà, từ việc cỏn con cũng khiến em bực bội. Đó là vì em dặn mình, không được và không thể để tâm sự cứ chất chứa cao ngất ở trong lòng, em sẽ phát điên lên mất. Em đã làu nhàu suốt khi biết anh nhận một công việc chẳng hề dễ dàng,thien su toi loi, anh có quyền từ chối nhưng anh đã không. Nghe em cằn nhằn anh chỉ im lặng, có lúc lại chẹp miệng: “Ai cũng chọn việc nhẹ nhàng, gian khổ phần ai…”. Anh đi liên miên, có hôm cả ngày hai vợ chồng chẳng nhìn thấy mặt nhau. Vợ chồng còn giây phút nào mà tâm sự, toàn phải viết ra giấy để khi người kia dậy hoặc đi làm về thì đọc, anh có thấy kỳ cục? Đêm đầu tiên anh phải trực, không về, khiến em không yên giấc nổi, vì thương anh đang căng mắt ra để làm việc. Giờ này mọi khi là hai đứa ôm nhau khéo được một giấc rồi, vậy mà… Không biết anh có được chợp mắt tí nào cho đỡ mỏi, đỡ cay mắt hay không?